TR001 - The A Team / Chuột (NGẮN) - 08/2015
~*~
cập nhật: 2022-01-28
Tôi chưa bao giờ thích ngồi học trong lớp cả. Tôi nghĩ nó tương đương với việc ép khán giả đi xem kịch. Học đối với tôi là một việc đơn độc và chỉ có thể bắt nguồn từ lòng tự nguyện. Không biết ở các trường đại học công lập ở Việt Nam như thế nào nhưng ở RMIT chúng tôi được ảo tưởng chọn môn học (vì thật ra chỉ có chừng đấy môn thôi, trước sau kiểu gì cũng phải học hết). Mỗi học kì ở RMIT gồm 3 tháng. Kì đấy tôi học môn của thầy Khoa.
Ngỡ ngàng đến lớp lần đầu tiên khi biết môn học này là môn làm phim ngắn. Hình như chỉ có tôi ngỡ ngàng vì trong lớp chẳng ai là bợm nhậu cả. Chúng tôi được lựa chọn bạn để gom thành nhóm. Nếu tôi nhớ không lầm thì hình như nhóm chúng tôi là 5 người cuối cùng không ai thèm chọn.
Chúng tôi phải bầu ra một đạo diễn trong nhóm. Tôi nhớ là sau hôm đấy tất cả đều trốn đến lớp vài bữa. Khi thời gian không còn nhiều, chúng tôi bắt đầu liên lạc lại với nhau để bàn ra kế hoạch để khỏi phải học lại môn này. Ngồi trong quán cà phê, tôi nghĩ nếu mình phải tự bỏ tiền túi ra và tìm địa điểm thì có lẽ không cần xây dựng câu truyện với quá nhiều nhân vật. Rút cuộc, cả nhóm quyết định bầu Minh Anh làm đạo diễn vì Mía đã trình bày ý tưởng tiết kiệm nhất - một diễn viên trong một căn phòng.
Chỉ với thế mà chúng tôi bắt đầu. Vy với mạng lưới xã hội rộng nhất được bầu làm sản xuất và tìm được một căn phòng thú vị cùng với nhóm bạn (cũng làm phim nhưng không học ở RMIT) để sẵn sàng lãnh vai mà không có tiền thù lao. Chúng tôi quyết định chọn Di mà lúc đấy vẫn chưa có câu truyện gì rõ ràng để quay. Được vài ngày lăn lê trong căn phòng đáng lẽ là cửa hàng thời trang của Di, tôi bắt đầu hối túc mọi người vì thật sự tôi không muốn phải mất thời gian học lại bất kì môn nào.
Tấm hình này tôi chụp ở chung cư của nhóm bạn cho chúng tôi mượn địa điểm để quay. Rút cuộc chúng tôi không quay ở phòng này mà quay căn phòng ở trên 5 lầu nữa.
Chúng tôi rồi cũng phải ngồi lại với nhau để tính đường câu truyện cho phim. Ý tưởng chợt đến với tôi - nếu nhân vật không được ra khỏi phòng thì đồ đạc trong phòng của y phải nhiều lắm. Tôi bèn gọi bạn bè hỏi xin rác trong kho của họ để mang đến. Mía và Vy ngồi lại với nhau để xây dựng truyện nền cho nhân vật. Trong khi đó My lo phần phục trang cho diễn viên. Chúng tôi vừa viết vừa quay. Với cái máy mượn được của Ca-Nông, và thiết bị ánh sáng vác từ trường lên lầu 6, khung hình Giang đứng máy nhìn tạm ổn. Đến ngày cuối cùng thì ngẫu nhiên trời đổ mưa và thế là hay không thể bằng hên. Mía sau đấy vừa cắt đường hình vừa viết lời thoại.
Lúc bấy giờ tôi vẫn còn kinh doanh phòng tập nhạc và cũng có ý định sau này mở phòng thu. Thiếu nhạc như ở phim Sydney, tôi liên hệ băng Cá Hồi Hoang để hỗ trợ. Băng nhạc đã hỗ trợ rất nhiệt tình và còn gửi cho tôi từng track để phối lại nhạc của họ cho hợp với phim. Cảm thấy vẫn còn chưa đủ tôi rủ B5Lee, người bạn đến từ Hàn Quốc thu tiếng guitar ở cuối phim để đổi trạng thái của câu truyện.
Với câu truyện về một nhân vật đơn độc, tôi nảy ý tưởng cho nhân vật có giọng từ miền khác của đất nước để tăng thêm phần cô độc. Di sang chỗ tôi để thu với cái mic condensor tôi mượn được từ Đồ-rê-mi. Nỗ lực của Di với giọng Huế đã tạo nên nhân vật trong phim. Mọi người trong nhóm lúc đó đồng tình với ý tưởng nhưng vẫn nghĩ nên dùng giọng thật của Di hơn. Vừa gòng mình xem lại thì tôi nghĩ rất nhiều quyết định của tôi là sai lầm.
Đến giờ chót nộp phim, Giang xuất tệp lỗi và đòi không xuất lại vì bận xuất phim cho nhóm khác. Lúc đấy tôi dọa sẽ choảng bạn khi gặp được. Lời đe dọa máu me lập tức có tác dụng. Tôi nghĩ đến bây giờ Giang vẫn còn giận tôi. Nhưng nếu quay ngược được thời gian thì tôi vẫn sẽ nói như thế. Chuyện cũng đã qua, chúng tôi được trường trao giải gì đấy. Các cô gái đi nhận giải; hôm đấy tôi bận đi nhậu.
~*~
Công Trạng
phát hành: 2016-05-30
~*~
Đơn vị sản xuất:
- Trường đại học RMIT (Sài Gòn) / khoa Thiết Kế (Truyền Thông Số) / The A Team
/Diễn Xuất/
- Nam Chính - Anh Di
/Biên Kịch/Đạo Diễn/Dựng Phim/
- Minh Anh (Mía)
/Sản Xuất/Tuyển Vai/Thiết Kế Hoạt Hoạ/
- Tường Vy
/Phục Trang/
- Kiều My
/Quay Phim/Ánh Sáng/Chỉnh Màu/
- Hải Giang
/Thu Âm/Hoà Âm/Thiết Kế Mỹ Thuật/
- Trung
/Âm Nhạc/
- Nếu - Cá Hồi Hoang
- Cánh Cửa Cuối Cùng - Cá Hồi Hoang
- God Is Dead - Lee Tae Hun
Đặc Biệt Cảm Ơn:
- Phan Đạt
- Ca-Nông
- Nguyễn Nam
- Nhất Vũ
- Đạt Tống
- Anh Trân
- Trần Đình Duy
- Lâm Quang Khải
- B5Lee
- Đồ-rê-mi
~*~
Kết Chương - RMIT
~*~
Sau dự án này, thầy Khoa tổ chức một chuyến đi đến thăm Digipost - công ty chuyên xử lý hậu kỳ phim quảng cáo thành lập năm 1994 và đã giải thể năm 2019.
Đêm trước chuyến thăm này, tôi đi nhậu và đến trễ hơn mọi người. Khi có mặt tôi tỉnh hẳn rượu vì không thể ngờ được ngồi xem phim cả ngày lại có thể là một công việc chân chính. Văn phòng ở Digipost đa số nhìn như phòng khách ở nhà tôi mà chỉ dùng để xem phim. Phòng nào cũng có sofa và hai ba cái TV để xem phim.
Tôi đắn đo một vài hôm và rồi xông vào phòng của Khoa ở RMIT đòi kiếm cách cho tôi vào làm ở đấy. Khoa hỏi tôi có chắc không và nhắc rằng đây là tổ chức chuyên nghiệp. Trong đầu tôi nghĩ nếu nằm xem phim mà có thể coi là chuyên nghiệp được thì tôi chắc chắn là chuyên gia. Tôi trả lời “Sure!” và đánh dấu chấm hết cho chương này.